Lục lại được bài viết cũ nên đem đăng lại cho bà con đọc cho vui...
============================
Gánh Càn Khôn
Phật Tổ gọi các đệ tử ra bảo:
- Ta muốn các con mang những gánh này xuống trần gian phân phát cho chúng sanh. Các con hãy tùy theo sức mình và lòng mình mà chọn gánh nào mang đi.
Ngừng một lát, Ngài chỉ vào từng gánh và giải thích cho các đệ tử:
- Gánh lớn nhất này là tiền tài của cải. Gánh nhỏ hơn một chút là gánh quyền lực. Gánh kế đó là gánh kiến thức hiểu biết. Gánh nhỏ nhất là tình yêu. Nào các con, các con sẽ quảy gánh nào?
Chú tiểu Huệ Tài hăng hái bước ra:
- Con xin quảy gánh lớn nhất để phân phát cho chúng sanh. Có tiền tài của cải, họ sẽ an vui no ấm.
Tiểu Huệ Quyền xin mang gánh quyền lực. Tiểu Huệ Trí mang gánh kiến thức. Chỉ còn chú tiểu Huệ Tâm bé nhất không còn lựa chọn nào, nên sẽ mang gánh tình yêu.
Sau khi Huệ Tài, Huệ Quyền, và Huệ Trí đã ra đi, Phật Tổ nói với Huệ Tâm:
- Huệ Tâm con, gánh tình yêu này trông nhỏ nhất nhưng nặng vô cùng, nặng cả càn khôn. Đây cũng là gánh quan trọng nhất. Vì sao? Bởi vì gánh tiền tài trông to lớn dềnh dàng nhưng không là gì cả, nó chỉ nhẹ tựa lông hồng. Nếu có quyền lực, thì con sẽ có tiền tài của cải. Cũng như nếu con có tri thức, con sẽ có quyền lực. Trong khi đó, nếu con có tình yêu thương, con sẽ có tất cả. Bởi vậy, Huệ Tâm con, con hãy ráng mang gánh tình yêu này đi phân phát đồng đều cho chúng sanh.
Tiểu Huệ Tâm vâng lời quảy gánh đi. Nhưng gánh tình yêu quá nặng - nặng cả càn khôn - mà sức chú yếu nên chú đi chậm chạp nặng nhọc. Nhắm không thể nào mang hết gánh tình yêu cho chúng sanh một lúc được nên chú nghĩ ra một kế. Chú chôn bớt tình yêu dọc đường đi. Chú đánh dấu đàng hoàng, những dấu chỉ có chú mới nhận ra. Chú dự tính sẽ quay lại đào tình yêu lên để phân phát tiếp cho chúng sanh. Chú chôn cho tới khi nhấc thử gánh tình yêu còn lại, cảm thấy vừa sức thì gánh đi tiếp. Trong gánh của chú chỉ còn một tình yêu duy nhất.
(Phần tiếp theo này có nhiều dị bản, không biết version nào đúng. Tôi bỏ lên mấy versions tôi nghe được. Ai biết thêm version nào thì cho vô luôn nha.)
VERSION 1 (aka version Chính Thống)
Khi xuống đến trần gian, Huệ Tâm đuối sức gục xuống chết bên đường. Mảnh tình yêu còn sót lại trong gánh của chú không đủ chia cho cả nhân loại nên con người cứ tranh giành nhau một chút tình yêu. Một số khác biết được là Huệ Tâm đã chôn rất nhiều tình yêu nên ra công đi kiếm. Có người tìm được; phần lớn lại bỏ cả đời mình mà không bao giờ tìm thấy, nếu có chăng là chỉ tìm thấy cát đá mà họ lại lầm tưởng là tình yêu.
VERSION 2 (aka version Cà Giựt)
Khi xuống đến trần gian, Huệ Tâm mệt nhọc khát nước nên ghé vào căn nhà lá bên đường xin nước uống. Khi bàn tay của Huệ Tâm vô tình chạm vào bàn tay của cô gái dâng nước cho chú, người chú như bị điện giật. Chum nước rơi xuống đất vỡ tan tành nhưng chú không hay biết. Đôi mắt chú bị hút vào vào đôi mắt cô gái. Trong đôi mắt đó, chú nhìn thấy cả càn khôn.
Huệ Tâm quên hết nhiệm vụ của mình. Chàng đã ở lại cùng cô gái. Mảnh tình yêu duy nhất trong gánh, chàng trao cho cô làm quà cưới. Có người biết được là Huệ Tâm đã chôn rất nhiều tình yêu nên đồn đãi ra ngoài. Thiên hạ đổ xô đi tìm kiếm. Có người tìm được; phần lớn lại bỏ cả đời mình mà không bao giờ tìm thấy.
Huệ Tâm quên luôn tên thật của mình. Cô gái đặt tên cho chàng là Nguyễn Văn Hubby; tên cô là Nguyễn Thị Chôm Chôm.
HẾT
===============
Trích trong "Tuyển Tập Những Truyện Ngắn Cà Giựt Nhất Thế Giới"
Tác giả: Nguyễn Thị Chôm Chôm
Nhà Xuất Bản: Cù Bựa
Ngày Phát Hành: 29 tháng 2 năm 2009
Monday, February 15, 2010
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
2 comments:
Ket cuc that hay , de thuong nhung cung rat di dom, khong ngo nho nay con co tai ke chuyen nua.
Thanks chị Th. Em chỉ biết kể chuyện cà giựt thôi chị ơi, chuyện đàng hoàng là em thua hà. :)
Post a Comment